CHỈ HUY TRƯỞNG HIẾN MẠNG THAY BINH SĨ GIA

Soeur Jean Berchmans Minh Nguyệt


Từ tháng 2 đến tháng 12 năm 1916, thống chế Philippe Pétain (1856-1951) , chỉ huy trận đánh khốc liệt nhất - trong thời thế chiến thứ nhất - để đẩy lui sức tấn công vũ bão của quân đội Đức, tại Verdun, thuộc miền Đông Bắc nước Pháp. Quân Pháp thắng trận vẻ vang, nhưng với giá vô cùng đắt đỏ. Binh sĩ Pháp gục chết như rạ. Từ đó Verdun gắn liền với tên gọi “mồ chôn tuổi trẻ và thung lũng chiến thắng” .

Trong trận chiến, binh lính Pháp được phân chia thành nhiều trung đội. Mọi người dốc toàn lực để chiến đấu, vì đó là danh dự của tổ quốc. Trong một trung đội, vị chỉ huy là một thiếu úy trẻ. Chàng nhỏ tuổi nhất trong số các chỉ huy trưởng. Nhưng chàng là tín hữu Công Giáo có Đức Tin vững mạnh và tấm lòng vàng. Chàng yêu thương tất cả các binh sĩ dưới quyền và cư xử rất nhã nhặn. Chàng luôn tươi cười, ngay cả đôi khi buộc lòng phải khiển trách những người vi phạm kỷ luật.

Trong những lúc đợi chờ lệnh tấn công, mọi người đều có thần kinh căng thẳng. Các binh lính buông lời cộc cằn, hoặc trêu chọc nhau. Và đây là điều xảy ra giữa người lính già và vị chỉ huy trẻ tuổi .. Thấy vị chỉ huy giữ thinh lặng, người lính già bỗng đâm bực bội. Ông mỉa mai hỏi: “Thiếu úy không mở miệng nói lời nào sao?” Chàng chỉ huy trẻ đưa mắt nhìn về phương trời rực lửa, nơi đang có trận chiến diễn ra, ôn tồn trả lời: “Có chứ, tôi đang thưa chuyện với một Người mà!” Vừa tò mò vừa chế nhạo, người lính già hỏi vặn: “Thiếu úy nói chuyện với ai thế?” Vẫn kiên nhẫn, vị chỉ huy đáp: “Tôi thưa chuyện với Đức Mẹ!” Cơn giận như bốc cao, người lính già gặn hỏi: “Vậy thiếu úy nói gì với Đức Mẹ?” Vị chỉ huy chậm rãi trả lời: “Tôi xin Đức Mẹ cầu bầu cho chúng ta được ơn chết lành” , rồi hạ thấp giọng, chàng như thì thầm vào tai người lính già: “Cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi này và trong giờ lâm tử!” ..

Nghe vị chỉ huy trẻ tuổi nói thế, người lính già như mất hết bình tĩnh. Ông cay cú nói lớn tiếng: ”Thế mới hiểu rõ lòng anh, người không có gia đình!” Vị chỉ huy bình tĩnh đáp lại: “Gia đình không chỉ gồm vợ và hai đứa con, nhưng cũng còn bao gồm cha mẹ, hai người em trai và bốn người em gái!”

Nghe vị chỉ huy trẻ tuổi nói thế, người lính già bỗng xúc động. Bên trong cái vỏ cứng nhắc, ẩn náu con tim nhạy cảm. Ông hạ thấp giọng nói: “Vậy mà anh vẫn sẵn sàng đánh mất mạng sống sao?” Chàng thiếu úy trả lời: “Ông bạn già của tôi ơi, tôi đâu có muốn chết! Tôi chỉ chấp nhận chết vì đó là bổn phận .. Điều duy nhất tôi hằng cầu xin là được chết dưới cái nhìn từ mẫu của Đức MARIA!” Người lính già thật sự lúng túng. Đức tin anh dũng của vị chỉ huy trẻ như được truyền sang cho ông. Với giọng lo lắng chen lẫn chút hài hước ông hỏi tiếp: “Nhưng Đức Mẹ của anh có thể giúp gì cho anh?” Chàng thiếu úy tươi cười trả lời: “Đức Mẹ giúp tôi không sợ chết và anh dũng chiến đấu cho đến cùng” . Vẫn không buông tha, người lính già thắc mắc: “Nhưng Đức Mẹ ở đâu mới được chứ?” Cảm thông cho người lính già không có Đức Tin, vị chỉ huy trả lời: “Ông bạn già à, Đức Mẹ ở trên Thiên Đàng và ở trong tượng ảnh này”. Vừa nói chàng vừa tươi cười giơ cao vòng đeo tay trên có lấp lánh tượng ảnh Đức Mẹ Lộ Đức.

Vừa lúc đó, những tiếng bom dữ dội vang lên. Bầu trời đỏ rực lửa. Hốt hoảng, người lính già thì thầm với vị chỉ huy: “Đức Mẹ của anh có đủ sức cứu sống một người cha gia đình không?” Chàng thiếu úy lặng lẽ cởi chiếc ảnh Đức Mẹ Lộ Đức trên tay của mình và gắn vào tấm danh hiệu của người lính già. Vừa gắn chàng vừa thầm thì sốt sắng cầu nguyện cùng Đức Mẹ. Xong chàng nói với người lính già: “Đức Mẹ sẽ ban cho ông điều ông ước nguyện” .

Chàng chỉ huy chỉ nói được có thế, vì tiếng bom nổ lại vang lên, gieo kinh hoàng chết chóc. Người lính già chỉ biết khẩn khoản lập đi lập lại: “Lạy Đức Mẹ Lộ Đức xin phù hộ bảo vệ cho con!”

Khi trận chiến chấm dứt thì trong trung đội 22 người của vị chỉ huy trẻ, chỉ sống sót duy nhất một người. Người đó là ông lính già. Ông bị gãy chân nhưng sinh mạng an toàn.

Đức MARIA Vô Nhiễm Lộ Đức đã nhận 2 lời cầu xin của hai người. Một của người lính già xin ơn được sống và một của vị chỉ huy trẻ xin ơn chết lành.

(Sac. Pietro Ceccato, “Alla Scuola della Madonna”, Centro Mariano Montfortano, 1961, trang 218-219).


Bấm vào đây trở về “Tin YÊU Và Hy Vọng Của Kitô Giáo”

Gương CHỨNG NHÂN